Cái chết của con tàu titanic và lời nguyền của các Pharaoh

Ngày 31 tháng 5 năm 1911, con tàu huyền thoại Titanic hạ thủy. "Đến chính chúa cũng không thể đánh chìm con tàu này được!" Đây là lời của thuyền trưởng Edward John Smith. Ông đã hoàn toàn nhầm và một năm sau đó chiếc du thuyền đồ sộ này đã bị nhấn chìm sau khi va chạm với một núi băng trôi. Đến nay, thậm chí vẫn còn dấy lên nhiều giả thuyết về sự mất tích của con tàu Titanic này, trong đó có cả những giả thuyết mang tính chất thần bí.


Năm 1898, cuốn tiểu thuyết mang tên "Phù phiếm" của Morgan Robertson được xuất bản. Truyện nói về cái chết của một con tàu giả tưởng có tên "Titan." Tháng 4 năm 1912, sau thảm kịch của tàu Titanic, rất nhiều sự trùng hợp ngẫu nhiên đáng chú ý có liên quan đến các tình tiết trong chuyện được tìm thấy. Bên cạnh hai cái tên gần như là giống nhau thì cả hai con tàu đều được cho rằng không thể chìm, cả hai đều va phải núi băng trôi và thậm chí còn về một mặt nào đó các thông số (kích thước, tốc độ, trọng lượng rẽ nước) gần như hoặc hoàn toàn y hệt nhau.

Trong khi đó, tháng 3 năm 1912, các hành khách mua vé trước khi chuyến du hành đầu tiên của tàu Titanic bắt đầu đã nhận được những lá thư cảnh báo họ về những mối nguy hiểm của việc đi lại bằng đường thủy. Sau này người ta biết được tác giả của những bức thư ấy là một nhà tâm linh nổi tiếng. Tuy nhiên, chỉ có các khách hàng của ông lưu ý đến lời cảnh báo này và từ chối đi bằng con tàu này trong khi những người khác không hề để tâm đến những lá thư đó.

Vài tiếng trước khi khởi hành có khoảng 55 người quyết định không lên tàu vì nhiều lý do khác nhau. 16 trong số những người sống sót sau đó kể rằng vào đêm xảy ra thảm kịch họ đã mơ thấy nó.

Năm 1912, Tiểu thư Balnche Marshall cùng chồng đang trên đường đi hưởng tuần trăng mật trên đảo Wight. Khi con tàu "Titanic lướt qua hòn đảo này, đôi uyên ương quyết định ra ngắm nó. Ngay sau khi con tàu đi khuất, đột nhiên Blanche kêu lên: "Con tàu sẽ không thể đến Mỹ được, nó sẽ chìm! Tôi đã nhìn thấy cảnh tượng ấy. Hàng trăm người sẽ rơi xuống dòng nước lạnh, đừng để họ chết!" Người ta cho rằng cô tiểu thư này bị điên.

Một trong những quan niệm "thần bí" về vụ tai nạn này có liên quan đến huyền thoại về "Lời nguyền của Pharaông." Con tàu bất hạnh này khi đó đang chở trên mình xác ướp của một nữ tu sĩ Ai Cập cổ đại, bộ hài cốt này thuộc về Huân tước Centerville, người đang đưa nó tới New York. Để tránh bị hư hại, chiếc hộp đựng xác ướp này được đặt trên đài chỉ huy của thuyền trưởng. Trên đầu của xác ướp này có một bức tượng của Osiris, vị thần chết chóc Ai Cập với dòng chữ: "Hãy thức dậy từ tro bụi và hãy để đôi mắt của mình tấn công những kẻ cản đường mình."

Một giả thuyết khác đang làm thay đổi lịch sử của thảm họa này do các nhà nghiên cứu Robin Gardiner và Dan van der Vat đưa ra. Họ cho rằng con tàu bị chìm không phải là Titanic mà là một con tàu khác, tàu Olympic. Cả hai con tàu này cũng được đóng gần như đồng thời tại cùng các xưởng đóng tàu. Ngay từ ngày đầu tiên con tàu Olympic đã thường bị những rắc rối ám lấy. Ngày 20 tháng 10 năm 1910, ngay sau khi hạ thủy, nó đâm vào một con đập. Chủ của nó là Bruce Ismay và chủ sở hữu của các xưởng đóng tàu tạo ra nó, Pirrie đã phải móc rất nhiều hầu bao để tu sửa và phục hồi lại.

Vì gặp nạn tới hơn một lần nên con tàu Oplympic trở nên nổi tiếng bởi việc bị "lời nguyền." Các công ty bảo hiểm từ chối bảo hiểm cho nó. Vì thế Ismay và Pirrie quyết định để nó thực hiện một cuộc hành trình trên biển Đại Tây Dương dưới cái tên "Titanic." Tất nhiên, điều này khiến cho công ty bảo hiểm sẽ không còn nghi ngờ gì cả và nếu con tàu có bị chìm thì mỗi ông được bỏ túi đến 52 triệu bảng Anh.

Có vẻ như kế hoạch của họ là hoàn toàn sáng suốt. Vì Ismay và Pirrie muốn đảm bảo sự an toàn cho các hành khách và thủy hành đoàn trên con tàu bị "lời nguyền," kia nên họ đã quyết định phái một con tàu khác theo sau con tàu với tên tưởng tượng "Titanic," con tàu này sẽ có mặt tại hiện trường tai nạn "một cách tìn cờ" để cứu giúp các nạn nhân. Để tránh dấy lên mối nghi ngờ, con tàu "cứu hộ" này được di chuyển từ bến tàu một tuần sau khi con tàu Titanic giả lên đường. Các ông chủ này đã tính sai và thảm họa lớn đã xảy ra ba ngày sau khi khởi hành.

Còn về con tàu Titanic thật, Gardiner và van der Vat cho rằng trong hơn 20 năm qua nó đã di chuyển hết sức thuận buồm mát mái dưới một cái tên khác lần đầu tiên trong Hải Quân Hoàng Gia sau đó cùng với đội tàu White Star Line nó đã cập bờ năm 1935.

Vậy đâu là lý do dẫn đến một trong những thảm họa lớn nhất của thế kỷ 20 - một lời nguyền thần bí, sự ác ý của ai đó hay do một vụ va chạm? Các giả thuyết còn nhiều vô kể.
Chuyên mục: