Khỉ hình nhân - Loài vật huyền bí

Từ lâu lắm rồi người dân ở khắp các bang của nước Mỹ, Canada và nhiều nơi trên thế giới đều báo cáo lại những cuộc chạm trán với một sinh vật kỳ lạ và huyền bí có hình dạng giống con người nhưng to lớn, sống lẩn khuất trong các vùng rừng rậm hẻo lánh. Có nhiều tên gọi khác nhau cho sinh vật này trong đó có cái tên phổ biến, Bigfoot. Vậy thực sự đó là loài vật gì? Tồn tại thật?


Vài nét về Bigfoot (Khỉ hình nhân)

Bigfoot còn có tên gọi là Sasquatch, là một sinh vật trong truyện dân gian ở vùng Bắc Mỹ được cho là sống trong các khu rừng xa xôi hẻo lánh, chủ yếu ở vùng tây bắc Thái Bình Dương của nước Mỹ và tỉnh Bristish Columbia của nước Canada.

Bigfoot thỉnh thoảng được miêu tả là một loài khỉ hình nhân to lớn, lông lá có hai chân và nhiều người cho rằng loài vật này hoặc những bà con thân thuộc của nó, có thể được tìm thấy khắp nơi trên thế giới dưới nhiều cái tên phương ngữ khác nhau, như là Người tuyết ở Tây Tạng và Nepal và Yowie ở Australia.

Bigfoot là một trong những ví dụ khá tiêu biểu của ngành động vật học bí hiểm, một bộ môn mà không ít các nhà nghiên cứu nổi tiếng đều coi là khoa học viễn tưởng vì những báo cáo không đáng tin cậy của các nhân chứng và vì thiếu đi những bằng chứng vật lý chắc chắn. Hầu hết các chuyên gia về lĩnh vực này đều cho rằng nhân vật huyền thoại, Bigfoot này là sự kết hợp của truyện dân gian vừa là những trò đùa tuy nhiên, không ít các tác giả và các nhà nghiên cứu lại cho rằng những câu chuyện này có thể là có thật.

Những mô tả về Bigfoot

Theo phần lớn các báo cáo, Bigfoot là một sinh vật lực lưỡng đi hai chân giống khỉ, cao khoảng từ 7 feet đến 10 feet (2m10 đến 3m) và toàn thân phủ đầy lông màu nâu sậm hoặc màu hung sậm. Cái đầu dường như gắn trực tiếp vào bả vai, hiển nhiên không có cổ. Theo các nhân chứng miêu tả thì có đôi mắt lớn, một hàng lông mày rất dễ thấy và một cái trán tẹt, đỉnh đầu được cho là tròn và có mào, giống như chiếc mào hình mũi tên của loài khỉ gorilla.

Những giả thuyết

Nhà động vật học Krantz cho rằng một cư dân còn sót lại từ thời xa xưa của Người Vượn Đen Khổng lồ (Gigantopithecus blacki) sẽ là lời giải thích xác đáng nhất cho các báo cáo về Bigfoot. Dựa vào bản phân tích hoá thạch hàm của nó ông bảo vệ cho quan điểm rằng Người Vượn Đen Khổng Lồ là động vật hai chân.

Bourne viết rằng Người Vượn Đen Khổng Lồ là một ứng cử viên hợp lý giải thích cho loài Bigfoot vì phần lớn các hoá thạch của Người Vượn Đen Khổng Lồ đều được tìm thấy ở Trung Quốc, loài vật sở hữu những khu rừng ở vùng viễn tây Siberia giống với những khu rừng ở miền tây bắc Bắc Mỹ.


Hình ảnh Bigfoot (Khỉ hình nhân) tại Công viên Nghệ thuật điêu khắc Socrates.

Rất nhiều động vật nổi tiếng đã di cư băng qua Vịnh Bering, vì thế không có gì vô lý khi cho rằng đó đúng hơn là loài Người Vượn Đen Khổng Lồ. “Vì thế có lẽ,” Bourne viết, “Người Vượn Đen Khổng Lồ chính là loài Bigfoot ở Châu Mỹ và cũng có thể là Người Tuyết ở dãy Himalaya.”

Là giống khỉ hình người Paranthropus, như là loài Paranthropus lực lưỡng, có cái đầu có mào và đi bằng hai chân, được Napier và nhà nhân chủng học Gordon Strasenburg cho là ứng cử viên có thể nhất cho việc nhận dạng của Bigfoot.

Một số báo cáo về Bigfoot cho thấy sinh vật này là Giống người đi thẳng nhưng bộ xương của giống người này lại chưa bao giờ được tìm thấy trên lục địa Bắc Mỹ.

Cũng có thể đó là một loại vật ít biết đến, tên gọi là Meganthropus, trở nên nổi tiếng là có tầm vóc to lớn. Hơn nữa, vẫn chưa có di hài của sinh vật này gần Bắc Mỹ và không có sinh vật nào có tuổi đời thấp hơn một triệu năm.

Những cuộc chạm trán

Năm 1840: Đức cha Elkanah Walker thuộc hội truyền đạo Tin lành đã ghi chép lại những giai thoại về những người khổng lồ lông lá được truyền bá nhiều đời giữa những Thổ dân da đỏ sống ở Spokane, Washington.

Những Thổ dân này thừa nhận những người khổng lồ đó lấy cắp cá hồi và có mùi khó chịu.

Năm 1870: Một báo cáo từ một thợ săn ở California người cho là đã nhìn thấy một con Sasquatch đang tung rắc những phần còn lại đống lửa trại của anh đã được in trên tờ Itusville, Pennsylvania Morning Herald ngày 10 tháng 11 năm 1870. Sự việc xảy ra bất ngờ này được đưa tin đã đưa xảy ra một năm trước đó, ở dãy núi gần Grayson, California.

Năm 1924: Albert Ostman cho là đã bị bắt cóc và bị giam giữ vài ngày bởi một gia đình Sasquatch. Sự việc này xảy ra trong thời gian mùa hè ở Toba Inlet, British Columbia.

Năm 1924: Fred Beck và bốn thợ mỏ thú nhận là đã bị một vài con Sasquatch tấn công ở Hẽm núi Ape vào tháng 7 năm 1924. Những sinh vật này theo tường trình lăn những tảng đá lớn vào nhà ở của các thợ mỏ suốt vài giờ đồng hồ trong đêm tối. Trường hợp này được công bố trên báo chí xuất bản năm 1924.

Năm 1941: Jeannie Chapman cùng các con cho là đã chạy thoát khỏi ngôi nhà của họ khi một con sasquatch to lớn, cao 7,5 feet (2,2m) tiến đến chỗ cư ngụ của họ ở Ruby Creek, British Columbia.

Những năm 1940 trở đi: Người dân sống ở Fouke, Arkansas đã kể về một sinh vật giống loài Bigfoot, được gán cho cái tên “Quái vật Fouke”, sống ở vùng này. Rất nhiều báo cáo đã xuất hiện ở vùng Boggy Creek.

Năm 1955: William Roe cho là mình đã quan sát được cận cảnh một con sasquatch cái từ chỗ ấn náu gần Núi Mica, British Columbia.

Năm 1958: Hai công nhân xây dựng, Leslie Breazale và Ray Kerr, đã tường trình nhìn thấy một con sasquatch ở khoảng cách 45 dặm phía đông bắc Eureka, California. Mười sáu dấu vết có vẻ như đã được phát hiện ra ở khu rừng miền bắc California.

Năm 2005: Ngày 16 tháng 4, một sinh vật giống một con bigfoot theo tường trình đã bị bắt gặp trên bờ Sông Nelson ở Norway House, Manitoba.

Năm 2006: Ngày 14 tháng 12, Shaylane Beatty, một phụ nữ người vùng Hồ Dechambault, Saskatchewan, Canada, đang lái xe tới Prince Albert thì, cô thú nhận, đã trông thấy sinh vật này. Một số người dân ở ngôi làng này đổ tới vùng này để tìm dấu chân để lại trên tuyết. Họ tìm thấy một nhúm lông màu nâu và chụp những bức ảnh về các dấu vết này.

Mùa hè năm 2005, Alabama:


Ảnh Vườn Quốc gia Cheaha, bang Alabama, nước Mỹ.

Năm nào tôi và nhóm bạn cũng đi cắm trại ở vườn quốc gia Cheaha. Năm đó, chúng tôi đang ngồi ở ngoài lều xung quanh đống lửa trại và lúc đó là khoảng 11:00 đêm. Chúng tôi là những người DUY NHẤT có mặt ở khu vực cắm trại đó, vì thế không gian rất yên ắng. Chúng tôi bắt đầu nghe thấy những tiếng ồn ào nhỏ kỳ lạ giống như tiếng chiếc cưa xích cũ đang cố quay. Sau đó là một tiếng ồn rền vang nhức tai. Thứ tiếng này mỗi lúc thêm một gần hơn. Chúng tôi cầm đèn pha và rọi khắp khu rừng. Thứ chúng tôi nhìn thấy thật kinh tởm… dường như đó là một sinh vật đứng thẳng, nó đầy lông và có màu xám. Nó đang đứng phía sau một cái cây và đang uốn gập cong người xuống, giống như nó đang trốn khỏi chúng tôi. Chúng tôi có thể trông thấy lưng nó đang nhôn ra phía bên phải cái cây còn đâud thì thò qua bên trái. Không còn nghi ngờ gì nữa đs là một sinh vật giống khỉ hình nhân. Nó vẫn ở đó khoảng 30 đến 60 giây. Sau đó chúng tôi quyết định tắt đèn đo, để có thể quan sát được nó nếu nó có di chuyển… khoảng 10 giây sau chúng tôi bật đèn lên nhưng nó đã biến mất! Đêm hôm sau chúng tôi lại nghe thấy tiếng hai sinh vật khác nhau nhưng chẳng con nào lộ mặt cả.

Mùa hè năm 1997, Alabama:

Tôi và mẹ đang trên đường tới Mobile từ Boothville, Los Angeles. Lúc đó khoảng 2 giờ sáng. Chúng tôi rời Interstate đi về quận Dawes nơi mà mẹ tôi lớn lên và phần lớn gia đình chúng tôi vẫn định cư ở đó. Chúng tôi đi qua hai cây cầu nhỏ gần nhau thì chúng tôi trông thấy thứ mà lúc đầu chúng tôi nghĩ chắc là một con chó rất TO đang nằm ở làn đường dối diện. Khi chúng tôi lại gần xem chúng tôi trông thấy sinh vật này đang ngồi xổm như chó thường làm nhưng mặt đối mặt với chúng tôi trên xe. Nó không tỏ ra sợ hãi và không nhúc nhích khi chúng tôi đi ngang qua, nó quay đầu lại và nhìn chúng tôi khi chúng tôi đi bên cạnh. Không giống chó, sinh vật này có khuôn mặt giống người và đó là bộ phận duy nhất không phủ lông dài màu hung. Ngay cả khi ngồi xổm sinh vật này có chiều cao bằng một người bình thường.

Mùa hè năm 1983:

Cuộc trạm trán sau đây diễn ra năm 1983 ở Palestine, bang Texas. Khi đó vào mùa hè, lúc sẩm tối. Tôi và hai người em họ đang đi xe đẹp vào sâu trong rừng thông và đáp xuống những thung lũng sâu xuyên qua rừng. Chúng tôi dừng lại tại một thung lũng đặc biệt và quyết định nghỉ vài phút và cả ba anh em chúng tôi chọn đi ngang qua thung lũng tiếp theo phía trước thì tất cả chúng tôi hoàn toàn sững người trước nhưng gì trông thấy. Đang đứng phía bên kia thung lũng, ở sườn dốc là một sinh vật có lẽ cao chừng 7 đến 7,5 feet từ đầu đến chân phủ đầy lông màu đen nâu sọc đỏ. Con sasquatch này trông có vẻ rất sửng sốt khi chống thấy chúng tôi giống chúng tôi vậy. Cả ba chúng tôi không phút nào rời mắt khỏi sinh vật này và nó cũng không bao giờ đưa mắt khỏi chúng tôi. Sau khoảng 30 giây nhìn chằm chằm nhau có cái gì thật sự kinh ngạc đã xảy ra, nó cúi người xuống, không bao giờ rời mắt và nhặt một quả hạch rồi đứng thẳng lên dùng ngón cái cùng ngón trỏ để kẹp vỡ nó. Chúng tôi nghe thấy tiếng nó kêu tách tách khi nó đặt bàn tay phải khum hình chén dưới bàn tay trái. Nó vứt lại vỏ mà không cần để ý mình đang làm gì và dùng miệng cắn quả này vỡ tan rồi nhai. Nó nhai khoảng 10 giây rồi quay sang bên phải và bỏ đi chậm rãi và ngoảnh qua phía vai trái nhìn đi nhìn lại chúng tôi cho đến khi đi lặn vào trong phần rậm rạm của khu rừng và biến mất. Tôi và các anh em nhìn nhau mà không biết nói gì. Chúng tôi lên xe và đạp nhanh hết sức trở về nhà cách khu rừng đó khoảng 3 dặm.

Mùa thu, ngày 7 tháng 11 năm 1978, Texas:

Bản thân tôi và cặp vợ chồng người bạn cùng cậu con trai nhỏ của họ có mặt ở vùng này bên bờ Sông Neches để săn hươu. Lúc này là vào tuần đầu tiên của mùa săn hươu năm 1978, chúng tôi đã ở đây từ ngày Thứ Sáu tuần trước, gần như là cả tuần. Thời tiết thật đẹp để săn hươu và tôi đã săn được hai con cái, hai con đực. Dù sao, vào chiều thứ năm trời nhiều mây và bắt đầu mưa rải rác tuy nhiên không đến nỗi tệ. Chúng tôi chẳng gặp vấn đề gì trong suốt cả tuần săn hươu và các động vật khác nhưng ngày hôm này chúng tôi không trông thấy con nào cả, vì thế chúng tôi quyết định quay trở lại lều. Chúng tôi ngồi ở đó và chỉ nói hoài chuyện phiếm. Vào khoảng trên dưới 7 giờ tối đó chúng tôi không hề nghe thấy tiếng chim hoặc sói đồng cỏ hoặc bất cứ tiếng gì cả, không gian hoàn toàn yên ắng. Giờ sau một tuần dài vùng này đã có rất nhiều động vật và không săn được gì là một điều hoàn toàn kỳ lạ. Sau đó chúng tôi nghe thấy một tiếng ồn, không phải tiếng cười, bạn đã từng bao giờ nghe thấy ai đó cố gắng nói giống tiếng Vịt Donald nữa, vâng, âm thanh này giống vậy chỉ cao hơn thôi và sau đó kèm theo những tiếng rít chói tai.

Chúng tôi không biết đó là gì và quên ngay nó. Vì chúng tôi thức đến tận sáng nên tất cả đều quyết định đi ngủ khoảng 8 giờ 30. Lúc này cả ba chúng tôi đều đang nằm trong túi ngủ trên nền của chiếc liều và một trong số chúng tôi mang theo một cái võng nên đang nằm trên đó bên cạnh vách lều. Chúng tôi ngủ được khoảng 20 phút thì anh ta ngồi dậy trên chiếc võng và nói “có cái gì đó bởi tóc tôi từ bên ngoài chiếc lều.” Chúng tôi chỉ nó ò ừ phải và cười anh ta rồi lại nằm xuống. Khoảng 5 phút sau anh ta bật ra khỏi chiếc võng và kêu lên “này cái gì đó lại động vào người tôi!”, thế là tất cả cúng tôi cùng kéo ủng lên và bổ nhào ra ngoài lều. Chúng tôi không thấy gì cả nhưng có mùi hôi trong không khí. Nó giống một mùi pha tạp giữa cái gì đó đã chết và mùi mốc meo thật sự. Vì không phát hiện ra gì nên chúng tôi quay trở vào lều và ngủ tiếp. Sau khi ngả lưng được vài phút tôi thấy cần đi tiểu tiện.

Vì thế tôi kéo ủng lên, vớ lấy khẩu súng 44m, chỉ để đề phòng và một chiếc đèn pha. Đêm đó trời không nhiều ánh trăng nhưng đủ sang để tôi có thể biết được đường đi vì thế tôi không bật đèn lên. Tôi bước đoi được khoảng 20 yard phía sau lều và đang đi tiểu lên một cái cây thì tôi nhận thấy tôi có thể nghe thấy tiếng thở nặng nề và cảm thấy như mình đang bị ai đó theo dõi. Vì thế tôi ngó quanh khu vực nơi tôi có thể nghe đợc tiếng thở đó và nhẹ nhàng cầm chiếc đèn pha lên và bật sáng. Tôi suýt ngất xỉu… đang đứng cách tôi chưa đầy 5 – 6 feet (1,5m đến 1,8m) là một sinh vật khổng lồ mình đầy lông lá.

Khi tôi quay đèn tôi về phía nó nó lấy tay che mắt nhưng không chạy. Nó tỏ ra như muốn biết tôi đang làm gì. Nó chỉ đứng im đó nhìn tôi và tôi nhìn nó rồi tôi trở nên sợ hãi. Tôi quay lại chiếc lều và gọi thất thanh những người khác tới mau và khi tôi trở lại chỗ sinh vật kia đứng trước đó nó đã đi mất nhưng tôi vẫn có thể nghe được tiếng nó đang sột soạt trong khu rừng. Những người còn lại bổ đến họ nghĩ rằng tôi bị thương hoặc sao đó và họ cũng có thể nghe được tiếng nó đang chạy trong khu rừng này nhưng họ không trông thấy nó. Đúng lúc đó, tôi nhận ra cẳng chân tôi đã bị ướt sũng, những người khác người trêu tôi và chế giễu tôi.

Cả đêm đó tôi đã không ngủ, chỉ mải nghĩ, liệu con vật kia có thể tiến lại gần tôi dịu dàng vậy không, làm cách nào để ngăn nó không chui vào lều hay thực tế là nó ở gần đến nỗi có thể túm lấy tôi. Sáng hôm sau trời bắt đầu mưa nặng hạt hơn vì thế chúng tôi quyết định ra về.

Tôi đi xuống chỗ mình đã trông thấy nó và nhận thấy rằng nơi nó ở đó trước kia là một lòng suối rộng 0,9m và chúng tôi nhìn nhau. Tôi cao 1m79 vì thế sinh vật kia có lẽ phải rất cao lớn. Từ đó đến nay tôi vẫn chưa trở lại vùng đó.
Chuyên mục: