Chuyện về những người khổng lồ huyền bí sống trong các hồ ở khu vực Á - Âu

Issik Kul là một hồ nước sâu hẻo lánh nằm ở phía bắc Dải Thiên Sơn, vùng Transiliysk Ala Tau, Kyrgyzstan (Trung Á). Cái tên của hồ có nghĩa là "Dòng nước ấm," hồ được bao quanh bởi những đỉnh núi phủ đầy tuyết nhưng bản thân nó chưa bao giờ đóng băng.


Hồ Issik Kul chụp từ vệ tinh.

Theo V.Krapvia, nhà văn lão luyện người Ucraina, vào cuối thập kỷ 30, một nhà nghiên cứu hiện tượng huyền bí, Grabovsky đã thực hiện một cuộc phỏng vấn với một nhân chứng bất đắc dĩ. Người đàn ông này cùng với những người bạn của mình đã khám phá ra một cái hang gần Hồ Issik Kul, tại đó họ tìm thấy ba bộ xương người, mỗi bộ có chiều dài hơn 3 mét. Trên những hài cốt này có những đồ trang sức giống hình con dơi (những loài động vật có vú biết bay) làm bằng bạc. Họ trở nên sợ hãi và cứ thế giữ bí mật về những phát hiện của mình suốt nhiều năm. Họ không nung chảy những trang sức bằng bạc đó ra nhưng một mảnh nhỏ đã được lưu lại. Các nhà khoa học Xô Viết đã nghiên cứu và cho biết không thể xác định được niên đại của nó. Thú vị là, một truyền thuyết của người Kyrgyzstan cũng nhắc đến một thành phố bị chìm dưới lòng hồ này. Người trị vì của thành phố ấy, Vua Ossounes, là một người có "đôi tai lừa." Bản thân con hồ này cũng nổi tiếng vì xảy ra những điều kỳ lạ.

Người ta đã từng nghe nhắc đến những con người khổng lồ tương tự này từ những năm 1900. Một vài cậu bé ở Grudia (khi đó là một phần của Đế Chế Xô Viết) đã phát hiện ra một cái hang, bên trong một quả núi, chứa đấy xương người. Mỗi bộ xương có chiều dài khoảng 3 mét.

Năm 1982 (một năm đáng nhớ trong lịch sử vật thể lạ học của Xô Viết). Thiết Tướng V. Demyanko. Chỉ huy Đội Lặn thuộc Lực Lương Công Binh của Bộ Quốc Phòng Liên Bang Xô Viết đã bất ngờ đến và vội vã thông báo cho các sĩ quan địa phương biếy về sự việc hết sức kỳ lạ đã xảy ra trong cùng những bài huấn luyện như nhau tại các căn cứ quân sự ở vùng Trans-Baikal và Tây Sibêri. Trong bài huấn luyện lặn, những 'người nhái' Xô Viết đã chạm mặt với "những tay bơi" bí hiểm dưới lòng hồ, những con người với kích thước khổng lồ (cao gần 3 mét). Những "tay bơi" này mặc những bộ quần áo bằng bạc bó sát mình mặc dù nhiệt độ dòng nước rất lạnh. Ở độ sâu 50 mét, những "tay bơi" không cần dùng đến bình khí nén (đồ lặn) và cũng chẳng cần đến các trang thiết bị nào khác ngoài mỗi những chiếc mũ hình cầu che đầu.

Những chỉ huy quân sự ở Siberia quyết định bắt bằng được một trong số những người này. Với ý chí quyết tâm cao, một nhóm gồm 7 thợ lặn, dưới sự chỉ huy của một sĩ quan, đã được phái đến để thực thi nhiệm vụ. Khi những người nhái này cố gắng dùng lưới để bắt sinh vật kỳ lạ kia thì toàn bộ đội lặn bị đẩy lên khỏi hồ nước sâu, lên đến mặt hồ bởi một sức mạnh nào đó. Vì trang thiết bị của đoàn người nhái không cho phép nổi lên mặt nước từ độ sâu như vậy mà không tôn trọng triệt để quá trình điều chỉnh giảm sức ép nên tất cả các thành viên bất hạnh của đoàn thám hiểm đều mắc bệnh khí ép hay còn gọi là chứng Caisson. Phương pháp điều trị thích hợp duy nhất lúc này là đưa họ vào một căn buồng điều áp với điều kiện sức ép được giảm bớt. Trong các căn cứ quân sự có một vài căn buồng như thế này nhưng chỉ có một là vẫn còn đang hoạt động được và chứa được không quá 2 người.

Bốn người được đưa vào căn buồng này. Kết quả 3 trong số họ chết, người còn lại trở thành tàn phế.

Một thời gian ngắn sau, Sở chỉ huy quân sự ở căn cứ tại Turkmenistan nhận được lệnh từ Chỉ huy trưởng Lực Lượng Bộ Binh. Lệnh này gồm một bản đánh giá chi tiết về các sự việc diễn ra tại Hồ Baikal và sau đó là những lời khiển trách bổ sung thêm một bản tin vắn từ Sở chỉ huy Lực Lượng Công Binh thuộc Bộ Quốc Phòng LB Xô Viết. Bản tin này liệt kê danh sách rất nhiều những hồ nước sâu nơi người ta đã bắt gặp những cảnh tượng kỳ lạ: sự xuất hiện của những con người sống dưới nước tương tự ở Hồ Baikal, những chiếc đĩa bay và vật thể bay hình cầu bay lên và xạ huống hồ, những luồng sáng mạnh mẽ phát ra từ dưới lòng hồ v.v...
Chuyên mục: